Bạn đã từng ghen tỵ với người khác điều gì?
Sany -
Nghe “ghen tỵ” thì có chút trẻ con nhỉ nhưng thật sự có những cái ghen tỵ tưởng giản đơn thôi mà nhiều người không thể có được.
Hồi nhỏ mình luôn ghen tỵ với các bạn xung quanh vì họ có bố, và mình luôn mặc định trong đầu những gia đình đầy đủ như vậy sẽ luôn hạnh phúc (lớn lên nhận ra là nó không đúng lắm)
Ở thời điểm hiện tại, mình lại ghen tỵ với các bé cấp 3 vì các bé đang có cho mình một mục đích rõ ràng là đỗ đại học còn mình thì mông lung chẳng có mục đích gì cả.
em ghen tị với bạn em vì nó có một gia đình ủng hộ ước mơ của nó. thật sự thì giờ e cũng cấp 3 r nhưng vẫn chưa thực sự tìm được mục đính sống của mình. dù có ước mơ như bạn nhưng với em nó vẫn quá mông lung, có lẽ là do những lời nói của bố mẹ ảnh hưởng nên em cũng chẳng đủ tự tin. bố mẹ thì chẳng tôn trọng ý kiến riêng của em. nhiều lúc bố mẹ nói câu ” mày chưa làm được gì đâu” mà em thấy khó chịu lắm. giống như thể bố mẹ muốn em chứng tỏ giá trị bản thân trong khi em còn chẳng được thể hiện mình, điều đấy làm em có cảm giác em vô dụng và chẳng có giá trị.
Em ghen tỵ ng khác có gia đình hạnh phúc gia đình ủng hộ được đi học cấp 3 còn em thì khong có được
Ghen tị với sắc đẹp và ngoại hình của ng khác
Em ghen tị với người khác vì em thiếu thốn quá nhiều thứ, đến mức tự ti chẳng dám chơi cùng bạn. Em cũng ghen tị vì mình chưa đủ giỏi , chưa có ước mơ, ước mơ của em bị gọi là tầm thường, vậy em làm sao để có được ước mơ cao cả đây?
Ghen tị với người khác vì họ có một cơ thể bình thường họ có thể làm những đều mà mình thích bản thân mình không may mắn vì có vấn đề với cơ thể cuộc sống khó khăn hơn mình nghĩ nhiều khi đi ngang qua một người bình thường thôi cũng làm mình ghen tị muốn khóc
Tớ đã từng ghen tị với người khc chỉ vì họ hơn mình ở mặt mình cho rằng mình luôn đứng đầu và ghen tị với họ khi họ được cưng chiều và kh phải học hành quá nhiều như mình, cũng như ghen tị với họ khi họ đụng tới người tớ thích ngay trc mặt tớ
ghen tị với họ vì điểm số của họ cao, vì sắc đẹp, vì tình yêu mình ghen tị những j họ có được
một gia đình hoàn chỉnh
Em ghen tị vì người đó luôn được thầy cô, bạn bè, mọi người yêu mến, quan tâm và giúp đỡ trong mọi hoàn cảnh còn mình thì không được như vậy…
e ghen tỵ với mọi thứ mà e không có được, nhiều khi e cũng không biết tại sao bản thân lại có thể đen đủi đến như vậy, học hành thì chẳng giỏi, chẳng có nhan sắc, nhiều khi e còn bị mấy thằng con trai trong lớp nói là quái vật mà từ khi lên cấp3 đến giờ (sắp ra trường) e vẫn chưa nói chuyện với cno mà cno nói e là “quái vật” với lại câu “con nhà lính tính nhà chó” thực sự e rất tức nhưng lại chẳng làm gì được, trong khi đó bạn thân e lại được lòng các bạn con trai trong lớp chắc vì do nó xinh với nó giàu nhìn vào e cũng ghen tỵ lắm nhưng suy đi tính lại thì e cũng chẳng làm được gì.
tui thì chơi nhóm bốn đứa á nhma có ba nhỏ bạn tui hay chơi chung á xog đẩy tui ra nên tui khá là ghen tỵ với hai con bé kia vì có một con bé trog số ba đứa nó là crush của tui á nên ko thích lắm tại tui thik nhỏ kia đc hơn 1 năm r xog h tự nhiên ko thích nữa:)))
em nghen tị với những bạn có ngoại hình được gọi là cân đối dù sai vẫn đc bỏ qua . Em học giỏi , chơi thể thao giỏi, nhà có điều kiện nhưng ko có ngoạij hình .
đẹp trai hơn đcm=))
Tài giỏi ,xinh đẹp lại còn tính cách tốt với nhiều người thích hoạt ngôn nữa cái này ko hẳn là ghen tỵ ,nó giống như t ngưỡng mộ họ hơn
em ghen tị mấy bạn học giỏi tiếng ánh :))) vì em là con giáo viên t.anh mà lại không thích haygiỏi tiếng anh nên đâm r iem cũng rất áp lực
Rồi ạ, bản thân mình từng rất ghen tị với con bạn thân mình (lúc đó là chưa quen) kiểu bạn ấy hơi dạng bánh bèo rồi chiếm spotlight trong lớp khiến mình ghen tị quá trời, rồi sau khi quen nó mình mới thấy nó khùng quá trùi =))))
tui từng ghen tị với con mèo mình tự tay nhận nuôi, vì nó đã dành hết spotlight của vk tui gòi ToT
mình ghen tị với những bạn lớn lên trong một cuộc sống ấm no nhưng đòi 44 chỉ vì không có được tình yêu của 1 bạn nữ/nam nào đó
Tui ghen tỵ với tình yêu của người khác, tui hay tự nói với bản thân rằng tại sao họ lại có một tình yêu đẹp như vậy mà mình lại ko có hay là tại mình xấu quá chăng, hay là mình ko giỏi ăn nói. Tui thật sự muốn có được tình yêu như mọi người
Ghen tị với sự tự tin của người khác, sao mọi người có thể tự tin nói trước đám đông được nhỉ? Ghen tị thiệt sự. Mình nhát quãi chưởng luôn mặc dù đã đầu 20, có nhiều việc cần phải trình bài kiểu như thuyết trình này kia nhưng lúc nào cũng làm hỏng bét hết :((( huhu
Người khác luôn có thể vui gđ cx vui vẻ khá giả luôn tích cực thành công xinh đẹp tài giỏi tôi ghen tị tất cả nhưng cx k lm gì đc vì đó k phải là mình nhiều lúc nhìn ngk hp tôi chỉ bt rời khỏi nơi ấy đến một nơi chỉ có mik tôi r suy nghĩ vu vơ hụt hững buồn bã tôi cố gắng để đạt đc kết quả tốt nhưng sự thật lại chả như những gì mong muốn thậm chí còn tệ hơn mọi người hỏi tôi ít nói v t cx chả nói gì vì tôi cx chả bt nói gì khi người khác hỏi hay làm gì cả nhiều lúc tôi chỉ muốn chết đi cho xong vì như v sẽ chấm dứt cuộc sống nhàm chán này nhưng suy cho cùng tôi vẫn còn gđ nên cx bỏ bớt suy nghĩ ấy đi , ngk luôn là thứ gì đó mà ai cx mong muốn trở thành muốn đc như ngk ngta có rất nhiều điều mà ai cx muốn còn mik thì sống chỉ lm cho người khác ghét chê bai kinh thường…
nhiều khi t cảm thấy t như ở đáy xã hội á :))) năm nay t 12 rồi , nhà t thì cũng thuộc trung bình thôi , kiểu cha mẹ t nuôi nổi t học chứ kp đua đòi á , thì kiểu bgio t chạy xe 50 th mà bbe cùng trang lứa t chạy sh rồi á . Kiểu t mập với xấu , dạng như t bị tự ti trong máu cm ơi mấy mqh bbe của t cũng theo mây hết luôn 🥹🥹🥹 G t đi học đi dìa , cô đơn vl . T học ở mt tệ , nó trường quê nhma dốt ở trong đó cno đua đòi bợm bãi các thứ thôi 🥹 dạng như coi trọng ngoại hình á , bbe lớp mới t cũng bắt chuyện mà t ngại quá nên cũng ít nói gì haiz , nói chung lỗi do t xa cách với mọi ngừi thui , t biết nhiều khi t vẫn hơn ngk nhiều mặt lắm nhưng chung quy bbe ngừi t quen cno giàu vcl , nên t luôn bị tự ti á
Tớ rất thích vẽ và vẽ cũng tạm thôi nếu nói thẳng thắn ra thì cũng chẳng đẹp . Trong lớp tớ có 1 bạn vẽ rất đẹp , cậu ấy vẽ màu nước, vẽ marker hay chì gì cũng rất đẹp hết . Tớ ghen tỵ lắm , tớ cũng muốn vẽ đẹp như vậy , tớ cũng muốn học tô màu nước , cũng muốn tỉa tóc mềm như vậy nm nhà tớ k khá giả , tớ hiểu rõ nên không muốn đòi hỏi . Dù vậy ắt trong lòng tớ biết tớ muốn có những thứ cậu ấy có đến thế nào . Trong trường tổ chức hoạt động vẽ tuyên truyền phòng chống ma túy , tớ và bn đó đc cô chọn vẽ cho lớp , cả hai đứa đến nhà nhau vẽ , cùng là cùng tô màu cùng lên ý tưởng. Vậy mà mọi người chỉ xem đó là công lao của mik bạn kia , không ai coi trọng công sức tớ bỏ ra cả . Tớ chỉ nghĩ là do tớ chưa đủ giỏi để mn nhớ đến tài năng của tớ , và rồi tớ lại ghen tỵ với cậu ấy . Tớ ước mình có nhiều thời gian có nhiều tiền bạc và tài năng , tớ muốn vẽ đẹp đc như bn ấy . Bâyh tớ vẫn đang học vẽ , dù không có màu nc xịn , marker đắt tiền thì tớ vẫn có thể học vẽ chì đc mà 😆 tớ cũng ngưng ghen tỵ mà thay vào đó là đặt động lực để học hỏi và cố gắng hơn
Ghen tị nhiều lắm, lúc nhỏ thì ghen tị tại sao mỗi chị hai được tổ chức sinh nhật, tại sao chị hai uống sữa ngon còn mình chỉ được uống nước vo gạo, sinh ra đã xấu xí, đen nhòm, bệnh tật. Chị gái mình nhỏ thì xinh xắn trắng trẻo lại còn lanh lợi, mình thì xấu mà còn như bị tự kỉ á, có người chọc hỏi chị em mình hai cha nữa kìa tại không có giống nhau gì sất =)) hoặc lâu lắm được dịp 2 chị em có bộ đồ mới, chị mình được khen dễ thương, mình thì bị người lớn nói là giống dân tộc.
Mình cũng ghen tị với những bạn có bố mẹ bên cạnh, mình chỉ ở với mẹ thui, mẹ vất vả lắm, mình thương mẹ cực nên cũng không đòi hỏi gì, đồ mình mặc 90% là đồ người khác cho hoặc đồ của chị gái không mặc vừa nữa, mình xem nó như bảo bối v á thích lắm, lắm khi còn giành cái áo cũ của chị đã mặc nữa kìa, vì hồi đó mình hình thành cái tư tưởng trong đầu là đồ của chị mặc cũ rồi thì chính là đồ của mình😂 có hôm diễn văn nghệ mình mặc đồ được cho, mình mặc lên trường thì bị chọc, bạn bè có, thầy cô thì cười, hỏi là mình mặc đồ của T hả (T là bạn cho mình đồ), mình lúc đó cũng không nghĩ gì nhiều, giờ cảm thấy may mắn vì lúc đó mình còn là trẻ con.
Hiện tại mình cũng khá hơn so với lúc trước rồi, nhưng vẫn vô thức ghen tị với những bạn sinh ra đã may mắn hơn, ưu tú hơn, nhưng nó không hề làm mình nản chí mà mình chỉ càng muốn học giỏi hơn, kiếm tiền nhiều hơn để thành tài, sau này báo hiếu cho mẹ thôi, cũng muốn trở thành hãnh diện và chỗ dựa cho mẹ với chị gái nữa 🔥🔥🔥
ghen tị với các bạn đồng trang lứa khi họ được lớn lên trong sự yêu thương và bảo bọc của cả ba lẫn mẹ.biết chứ,mình biết là bản thân mình còn sống,còn được chăm sóc đã là may mắn lắm,nhưng sâu trong tâm mình cảm thấy tủi thân cùng cực.mình ghen tị chết được cái cảm giác có người cùng đồng hành,ủng hộ ước mơ và cảm thông lắng nghe ấy.ghen tị quá đi cái gia đình chỉ có những lời yêu thương,những tiếng cười rộn rã.ghen tị kinh khủng khi những giọt nước mắt của bạn ấy,mỗi khi lăn xuống má đều có người lau cho.
em ghen tỵ với cuộc sống gđ của bb em , họ dc hạnh phúc nhường nào , còn em s mà đau đớn qá . em còn ghen tỵ với nhanh sắc và tài năng của họ nữa , sao lại có những ng vừa xinh vừa giỏi khiến ai cũng yêu mến còn em sao mà thảm hại qá…
Em luôn ghen tỵ vì sao họ có một gia đình hạnh phúc. Trở lại dòng hồi tưởng về năm cấp 2 em luôn đố kị và ghen tị vì sao hai đứa bạn em luôn chơi thân với nhau khi e bước vào trong vòng tình bạn ấy mọi thứ dường như tách biệt em ra. Và từ đó em đã tự cuốn mình vào những câu hỏi mà không có lời giải đáp dần dần em bị stress sa sút trong mọi thứ luôn tác biệt mình với thế giới bên ngoài và cả những người xung quanh. Mãi về sau e đã mở rộng lòng mình và buông bỏ những thứ đang chói buộc mình khi ấy và đã làm em khóc rất nhiều khi nhìn vào những đôi mắt của người bạn cũ ấy. Từ khi e lên cấp 3 và rồi hiểu ra cuộc sống hiện tại của em đang rất tốt hơn bao nhiêu người đang ở ngoài xã hội rộng lớn ngoài kia. Và em đã tự biết yêu thương mình hơn không bị dày vò bởi những suy nghĩ tiêu cực của hoài niệm điềm tĩnh hơn trước mọi tình huống xấu có thể xảy ra với bản thân. Phải tự cân nhắc mình không được yếu đuối
Nhiều lắm chứ kết quả học tập gđ mối quan hệ xung quanh t thật sự gất ghen tị với 1 bạn cùng lớp bạn ấy đẹp dáng đẹp hc tốt mối quan hệ xung quanh rất ok mọi thứ đều có vẻ tốt với cậu ấy còn mình thì ko đc như vậy mặt và body của mình đều ko đẹp có khoảng tg mình cực ghéc chính bản thân mình muốn thổ lộ với cr mà cứ suy nghĩ ngẩm về bản thân lỡ cậu ấy ko thích ko đồng ý còn quay ra bodysamming mình thì như nào cứ lưỡng lự mãi và thế mình mất cậu ấy..
Tớ luôn ghen tị với anh của tớ sao anh lại có được tình yêu thương từ cha mẹ còn mình….thì không
Ghen tị vì sao, sau này anh được học đại học còn mình chỉ được học cao đẳng
Em ghen tị vì sao họ lại có 1 người bố tốt đến vậy 1 gia đình đẹp biết mấy gia đình e ko khá giả mẹ luôn cố gắng làm việc còn bố ngoài việc ăn chới thì chả giúp ích được gì ngày ngày sĩ biết mang cái bộ mặt sĩ diện ấy ra cho thiên hạ xem khi về đến nhà thì chửi mắng e và mẹ e ghen tị với con nhà ngta tại sao em ko được như họ tại sao có ng thì có tất cả ng lại chả có j e ko có nhan sắc e ko giàu e học cũng bình thường nhưng không đến mức tệ vậy thì sao e luôn phải chịu những câu nó nặng nhọc đến vậy xquanh e cuối cùng cũng chỉ còn sự cô đơn và những lời chửi mắng nếu được chọn 1 điều ước e muốn ước rằng mik được quay trở về ngày bé để được sống những thnags ngày vô lo vô nghĩ những tháng ngày ko có tiếng mắng chửi ko có những lời miệt thị và còn để gặp những ng mà cho đến hiện tại e sẽ mãi mãi ko baoh gặp được nữa
Có lẽ là may mắn
Thật sự là nhiều lúc không biết sao mình lại xui xẻo đến vậy
Nma đến lúc nghĩ kĩ lại thì là do bản thân cả
Không oán trách được ai chỉ biết tự trách bản thân vô dụng
Không có mục tiêu cho tương lai của mình nữa
Tớ cảm giác tớ lun cố gắng thể hiện mình là luôn là người vui vẻ, hạnh phúc trước mọi người nhưng sau khi về nhà tớ chỉ muốn chui vào một góc tự healing chính bản thân mình. Tớ ghét cảm giác như thế, cảm giác không phải là chính con người mình thật sự rất mệt. Tớ cũng ghen tị với bạn bè xung quanh nó thẳng ra sự “đố kị”? Đố kị với bạn bè xung quanh, đố kị vì họ có một gia đình hạnh phúc, đối với tớ hạnh phúc là điều chúng ta có thể sống lâu nhất trên đời nhưng mà tớ cảm giác phải mượn hạnh phúc trên mạng nên mới sống đến tận giây phút này, đố kị rất nhiều….tớ thèm cảm giác được sống trong gia đình mà tớ mong muốn, được đầy đủ bố mẹ…..Đối với tớ, tớ có thể cảm nhận được Do Jun trong “4 week lovers”, cảm giác sự cô đơn trong chính gia đình, bị gia đình bỏ mặc, bị gia đình nói “mày đáng lẽ không nên sinh ra”, bị bỏ mặc như vậy Do Jun vẫn cố gắng như vậy tớ thấy Do Jun nỗ lực đến nhường nào, mạnh mẽ nhường nào.
Mình ghen tị vs bạn của mình. Mình có chs trong một nhóm 3 người, bọn mình học chung từ lớp 1 đến hết năm cấp 2, lúc thi chuyển cấp, bọn mình đã có ý định sẽ vào chung một trường nhưng kh may mắn là cả 3 đứa đều rớt trường đó và phải về học trường huyện, mình may mắn hơn khi có thể vào trg chính quy của tỉnh ( trường nội trú) và vậy là mình và 2 người bạn đã bị tách ra. 3 đứa mình cực kì dính nhau nhưng tình thế ép buộc đã làm mình phải xa 2 bạn còn lại. Mình thật sự rất buồn, và cx rất ghen tị vs 2 bạn vì được học chung, mình rất muôn học chung với hai bạn. May mắn thật sự may mắn, dù học khác trg nhưng 2 bạn vẫn trò chuyện cufng vs mình, và đi chs vs mình khi mình có dịp về nhà, nó đã an ỉu mình ít nhiều. Với nếu nói ghen rị thì cx kh phải là ghen tị, mình chỉ là thấy buồn khi không thể bên cạnh mấy bạn mỗi khi mấy bạn cần. Thật sự rất iu mấy bạn của mình
với chị tôi? Vì chị tôi đươc bố mẹ tạo điều kiện cho đi du học?vì chị tôi muốn vài món đồ mà đến cả tôi cũng không dám nghĩ đến mà chị tôi được bố mẹ mua?Vì chị tôi may mắn hơn tôi và được học năng khiếu mà tôi thì không được.=))))) Nhưng vì bố mẹ tôi muốn chị tôi được sống trong môi trường tốt nên tôi cũng không muốn nghĩ nhiều,nếu có ai nhắc đến thì chắc toi cũm kiểu:à ừ hề hề rồi thôi luông=))))))))))) Mà tôi vẫn cảm thấy khá hoài nghi về cuộc sống của tôi vì sao tui đen thế , đi đến đâu là đèn đỏ đến đó, crs tôi với tôi thì còn chẳng quen nhau , hôm nào mà quên mang áo mưa là thể nào cũng mưa to sấm sét đùng đùng, đang đi thì lúc nào cũng vấp té =))))))))mới sáng nay thì tôi lại dẵm phải cutws chos. Xui đến thế là cùng. Thôi thì nó xảy ra rồi tôi cũng không nghĩ đến, dù ra sao thì tôi vẫn rất trân trọng cuộc sống hiện tại của mình.
hmmm, cõ lẽ là với bạn bè. nghe có chút trẻ con haaa?. Nhưng nghe chúng nó bảo rằng “Taoooo được 10 điểm Toán!!!” “Tuy tao điểm kém nhưng mẹ tao không bao giờ mắng tao đâu!” “Tao được mẹ khen quá troi luonnnn~!”…Nghe ghen tỵ lắm!
Vì Toán khá khó, nên tớ tối đa được 9.5, RẤT HIẾM khi được 10-.-, mà toàn bị mẹ mắng kiểu “mày học dở thế? thua tụi bạn mày, thua con T luôn à?!”
Thề, lúc đó cáu lắm, mà chẳng làm được gì, làm cái gì cũng bị mắng hết cả. Tụi bạn thì lại làm gì cũng được, thi cử đúng thoải mái luôn;-;!
Hồi còn cấp 1,tụi bạn được tặng điện thoại, cặp mới,…ghen tỵ lắm (mà giờ thấy bth tại cái đó là suy nghĩ sai hồi nhỏ=)))))
-Nhkv-
Mình ghen tị với sự may mắn của bạn bè xung quanh 😞 k phải số mình quá xui nhưng mình tự thấy đc bản thân dù có cố gắng chăm chỉ đến dường nào cũng không thể bằng 1 góc của những người may mắn. Mình bị áp lực lứa tuổi. Dường như những người giỏi vì nỗ lực thì mình chỉ dừng ở ngưỡng mộ và cực kỳ respect họ nhưng nhìn những người sống và làm việc hời hợt lại có thành tựu tốt thì mình thật sự không kiềm chế được ghen tị. Đúng may mắn phải chiếm đến 90% sự thành công trong mọi việc 🥲
Tui ghen tị với người khác vì họ tài giỏi xinh và giàu có còn mình ko có j cả
Mình ghen tị với các bạn có body đẹp những bạn có 1 gđ hạnh phúc
Ghen tị với những người được gia đình tạo đủ điều kiện để học đại học
tớ ghen tỵ về học về tình yêu tớ học không giỏi năm lớp 9 bọn nó dc hs giỏi,tiên tiến nhìn chúng nó vui lắm nhìn lại tớ thấy mình tủi thân tớ cố gắng lắm vì tớ là hy vọng của bome nm tớ cố gắng lắm mà kh dc thậm chí tớ chưa bao giờ có tình yêu tớ cô đơn lắm…tớ ghen tỵ đôi chút với mấy b dc gd chấp nhận việc mình là LGBT. Có lần tớ hỏi mẹ tớ ” nếu con bede thì s mẹ ” mẹ tớ bảo ” m điên à bede à ngu ” là hiểu roàii
Mình ghen tị khi ai đó có được sự chú ý của người khác. Nói sao nhỉ, giữa những con người nổi bật thì mình chỉ là một nv phụ mờ nhạt, chưa bao giờ mình cảm thấy mình nhận được sự chú ý của người khác. Trong nhóm bạn, mình luôn là nv dư thừa, ai cũng có hào quang của riêng mình (xinh đẹp, tài năng, giỏi), còn mình thì không.. Trước kia, thời đi học, bạn bè học giỏi trong lớp luôn tranh đua thứ hạng, phụ huynh cũng so sánh con của họ với nhau nhưng mình là đứa chưa một lần được đề cập đến. Năm đó mình đồng hạng 1 với 1 bạn trong lớp, khi đó ai cũng bất ngờ và nói rằng mình giỏi vậy. Nhưng thật sự thành tích của mình chưa một lần trượt khỏi top 5, chỉ là không ai chú ý đến. Đến tận giờ mình vẫn mơ hồ chưa có cv ổn định, và vẫn sống như nv phụ mờ nhạt giữa cuộc sống này.
Mình ghen tị vì người khác đều có 1 mục đích rõ ràng còn mình chỉ là đứa ko thể lên nổi cấp 3 cũng ko thể tìm vc đc gì để lm , càng ko có đủ can đảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình và bị mắc kẹt trong nó rồi tự nhận ra mình chỉ là đứa dư thừa trong cuộc sống này . Gia đình thất vọng , bạn bè ai cũng có mục đích riêng nên thành ra mình cũng thấy tự ti rồi tránh né . Tự ruồng bỏ bản thân rồi chọn 44 nhưng ko thành cũng chẳng dám nói với ai vì sợ rằng nói ra mình sẽ bị chỉ trích là ” người khác còn khổ hơn m mà đã là sao đâu , mày thì có tí truyện cũng làm quá lên….v.v ” . Rồi dần mọi cảm xúc trong mình chai lì khiến mình nhận ra à thì ra mình thất bại đến thế là cùng .
toi ghen tị với những người sinh ra đã thông minh sẵn.Vs một người sinh ra với đầu óc bình thường như toi để bắt kịp họ thì phải cần rất nhiều cố gắng và kiên trì.Luôn phải tranh thủ lúc họ chơi thì mình học, nhưng chỉ cần những người sinh ra vốn thông minh ấy chỉ cần bước một bước nhỏ chỉ cần cố gắng hơn một chút là đã vượt xa một người như toi gấp nhiều lần.Cảm thấy vừa ganh tị vừa bất công….
Dạ họ xinh hơn em đẹp hơn em học giỏi hơn em^^
Em ghen tị với họ rất nhiều ấy ạ
Ghen tỵ với bản thân ở quá khứ sống vô tư vui vẻ và vượt qua được nhiều thứ để sống tới hiện tại. Ghen tỵ với bản thân ở tương lai vì mình biết tất cả mọi chuyện mệt mỏi ở hiện tại rồi cũng sẽ qua. Chỉ là bản thân ở hiện tại có chút mệt mỏi thôiii nhưng rồi đâu cũng vào đấy. Sau cơn mưa trời lại sáng. Khi mà mọi thứ với bạn đang quá khó khăn và mệt mỏi thì có lẽ may mắn cũng sắp đến rồi.
Hồi nhỏ tôi từng ghen tỵ, nhưng khi lớn lên tôi đã không còn vài cảm xúc gì để ghen tỵ, tôi lúc lớn đã nghĩ ” vô nghĩa thật”.
Ghen tị vì họ luôn đc bố mẹ quan tâm
Ghen tị vì họ luôn xinh đẹp, mắt 2 mí, mũi cao thon, môi trái tim, chân dài, eo nhỏ, còn mình thì nhìn lúc nào cũng như một kẻ xấu xí vậy. Ghen tị rất rất nhiều!
Chà, nói là ghen tị thì ko hẳn. Chỉ là ngưỡng mộ thôi.
– Lúc bố mới mất, e ghen tị với các bạn có đầy đủ tình yêu thương của cả bố và mẹ, có chỗ dựa vững trãi trong gđ,.. Giờ thì đỡ hơn nhưng đôi lúc thấy gia đình người ta dắt tay nhau đi dạo cũng vô thức nhìn theo.
– Lên c3, ở cái độ tuổi mới lớn hormone thay đổi nhiều, độ tuổi tập yêu tập thích nên thấy các bạn có người yêu, có người quan tâm hỏi han cũng thấy ngưỡng mộ, đôi lúc cũng muốn có người yêu thử xem cảm giác ntn
– Ghen tị với bọn ctrai:))
Đó là những người mà sinh ra đã hơn con gái ở một phần nào đó. Hoặc cũng có lẽ là do e lớn lên 1 tgian dài trong mtrg trọng nam khinh nữ ở nhà nội nên e cảm thấy ctrai luôn đc coi trọng hơn con gái.
Nhưng thực tế thì, c.gái ra xã hội làm việc lúc nào cũng bị thiệt thòi hơn ctrai. Ngoài thiên chức làm mẹ, lo cho gđ họ còn phải có thu nhập riêng, ổn định, ko đc chủ trương đề bạt bằng ctrai,…
Mà nói cho oai vậy thôi chứ em ghen tị với ctrai chủ yếu là vì e luôn bị đau bụng sống đi chết lại khi…..đến ngày:’) mà tụi ctrai thì c.nó miễn dịch rồi:”)))))))
Ngoài ra thì còn mấy điều thường thấy như: Ngưỡng mộ, ghen tị vs những bn học giỏi, xinh đẹp, ngầu lòi, tài năng,..
Ngưỡng mộ nhất là những bạn có ý chí học tập, cố gắng cao, chăm chỉ rèn luyện- thứ mà mình mãi vẫn ko làm đc ༎ຶ‿༎ຶ
Tôi không ghen tỵ, tôi muốn. Tôi muốn có 1 mối tình đẹp, tôi muốn gia đình hạnh phúc, tôi muốn bố mẹ khỏe mạnh, tôi muốn gia đình bình an. Tôi không cần gia đình suôn sẻ, tôi cần gia đình không bất hạnh và bình yên. Tôi không cần bản thân quá tài giỏi, tôi muốn bản thân tự tin, thỏa sức thể hiện và vượt lên chính mình. Tôi không cầu thế giới hoàn hảo, tôi cầu các bạn tìm được niềm vui, hạnh phúc trong chính cuộc sống của mình. Tôi mong các bạn tìm đc cảm xúc thật trong những bộ truyện bạn đã đọc như tôi. Cảm ơn bạn đã đọc và tôi muốn yêu đương với các chj quá tr đất
Mình đã từng ghen tị với chính mẹ của mình
Mình có một người mẹ làm giáo viên và rất ân cần với học sinh của mình thì như hầu hết các bạn có ba mẹ làm giáo viên thì khi tới tuổi sẽ vô trường mẹ mình học. Chuyện sẽ chả có gì cho đến một ngày mẹ mình lo vì sợ mình chơi với bạn không tốt, trùng hợp là mẹ mình có chủ nhiệm một lớp cùng khoá với mình thế là mẹ mình bắt đầu kiếm bạn cho mình chơi ( nghe hơi kì ha nhưng nó là sự thật dù mẹ ko trực tiếp nói ra nhưng hành động thể hiện rất rõ ràng ) thì mẹ mình có thấy một nhóm bạn có tính cách và học lực rất tốt nên là chốt luôn.
Mẹ mình rất hay rủ nhóm bạn đó đến nhà mình chơi và đương nhiên mình cũng rất ổn với điều đó tại tính cách của bạn í rất tốt nhưng cho đến khi tới ngày sinh nhật của một bạn thì bạn í có mời mẹ mình đi chơi (nhưng bạn í không mời mình thì lúc đó mình nghĩ chắc do mình ko có trong nhóm chat của mẹ mình và mấy bạn í nên mấy bạn í ko mời) thì mấy bạn í tới nhà mình xong mẹ mình lại bảo ko đi tại đang bận việc có gì thì rủ mình đi chung với tại mình cũng ko có bận việc gì xong chắc do mấy bạn í thấy ngại nên rủ mình đi chung. Buổi hôm đó noi thật mình ngại lắm luôn tại ko biết nói gì cả nhưng có thể nói vẫn ổn. Và sự việc rủ đi chơi sinh nhật đó được lặp đi lặp lại gần chục lần trong mấy năm liên tiếp bà cái buổi đi sinh nhật đó đối với mình nó từ ỔN sang BỨC XÚC rồi cuối cùng là TỦI THÂN bởi vì gần như lần nào cũng đều là mời mẹ mình và mình chỉ như cái gọi là dự phòng thôi, mình rất thích chơi với các bạn í nhưng dần dần mình có thể cảm nhận được là người mà các bạn í muốn bây giờ là mẹ mình chứ không phải mình. Mình biết mẹ mình chỉ muốn tốt cho mình nhưng mà thật sự mỗi lần về nhà là mình lại tủi muốn khóc v á:(( mình ghen tị với mối quan hệ của mẹ mình với mấy bạn ấy. Mối quan hệ ngại ngùng này của mình với mấy bạn kia được kéo dài cho đến khi mình học đại học.
Và hiện tại thì mình đang đi làm và có BẠN nhe, mình viết bài này chỉ để giãi bày những gì mình giấu kín gần chục năm qua thôi và mấy bạn kia và mẹ mình vẫn liên lạc nhưng đương nhiên giờ mình và mấy bạn í ko thân được r.
Mình ĐÃ TỪNG ghen tỵ với những người mà họ hay gọi là “ăn hoài ko béo”. Mình là một người rất đam mê ăn uống. Fact là không có món gì mình không ăn được (hoặc rất ít và mình chưa ăn), còn lại là mình đều ăn được và khá thích. Mình coi đồ ăn như một niềm vui, là sở thích, là thứ ko thể thiếu. Vui, tự thưởng cho đồ ăn. Buồn sẽ ăn để xả stress. Không có việc gì cũng ngồi ăn lai rai. Mình cũng đam mê nấu ăn nữa. Đối với mình, đồ ăn thức uống là trời cho, ko lãng phí, và nó rất tốt.
Nên mình cũng lên cân, thật ra tạng người mình ko lộ rõ về cân nặng 65kg vì mình gần 1m7. Nhưng đối với ngành học và môi trường xung quanh mình thì mình phải giảm cân để tự tin. Mình luôn muốn và hướng tới body gầy, slimfit thậm chí là gầy như suy dinh dưỡng ý =))))
Nên mình đã giảm. 7-8kg gì đó nhưng nó vẫn chưa ổn. Mình muốn về khoảng 50-53kg để thật gầy. Sau khi giảm cân thì mình nhận ra là Thực ra chả có ai ăn mà ko béo cả. Tất cả đều là lượng thức ăn, lượng calo họ ăn ít hơn mình thôi. Mình thấy không việc gì phải ghen tỵ cả khi chính mình có thể làm được điều đó. Chỉ là mình không biết mà thôi. Hãy thử và cố gắng, nỗ lực. Thì mình sẽ đạt được.
Có thể vấn đề của mình nó cũng dễ dàng vì nó “có thể” chứ nó không phải bẩm sinh, sinh ra là đã vậy và ko có cách nào thay đổi được. Nhưng nếu mình nghĩ nó tích cực thì nó là tích cực. Mình ko có thứ này nhưng mình có thứ khác mà. Không sao cả đâu. Đừng để cảm xúc tiêu cực chi phối.
Mình luôn cảm thấy ghen tị với những người bạn khác về vẻ ngoài xinh đẹp và cả điểm số cao ngất ngưởng của họ càng ghen tị càng cảm thấy buồn và thấy sự thất bại của bản thân mặc dù bản thân luôn cố gắn tốt lên nhưng ko thể chạm tới họ. Dù thế nhưng mình khó có thể tốt như mong muốn.
Chắc mình cũng nên tập buông bỏ sự ghen tị này vì nó cứ kéo mình xuống.
Tôi ghen tị với những người bạn quá giỏi ,tôi từng hỏi tại sao mình chẳng thể nào bằng họ nhưng tôi biết chỉ là do bản thân tôi chưa đủ cố gắng thôi.
hm cảm thấy mình chưa thực sự cố gắng còn kém cỏi khá nhiều với những người bạn đông trang lứa
Tớ ghen tị vì mình ko xinh ko hoàn hảo ko giỏi ko nữ tính ko đc bố mẹ qtam ko đc sức khoẻ
Ghen tị sự may mắn của người khác.
tôi ghen tị với một người người đó xinh đẹp lại được ông trời ưu ái cho sự duyên dáng nên mọi thứ đến với người đó đều rất dễ dàng và cũng có rất nhiều cơ hội tìm đến, mọi lỗi lầm và thái độ của người đó cũng dễ dàng được người khác tha thứ. thử hỏi người như vậy làm sao không ghen tị được chứ? Tôi đã rất ghen tị với người đó.
Ghen tị sự may mắn của người khác.
tôi ghen tị với một người người đó xinh đẹp lại được ông trời ưu ái cho sự duyên dáng nên mọi thứ đến với người đó đều rất dễ dàng và cũng có rất nhiều cơ hội tìm đến, mọi lỗi lầm và thái độ của người đó cũng dễ dàng được người khác tha thứ. thử hỏi người như vậy làm sao không ghen tị được chứ? Tôi đã rất ghen tị với người đó.
tới khi nào bố em mới hết chửi em về việc em kh làm,khi nào mẹ mới khen em khi e được điểm cao,tại sao người khác lại co gia đình hạnh phúc?,tại sao em muốn sống nhưng chẳng 1 ai trên cuộc đời cho e 1 cơ hội sống ,em còn chẳng biết mình nên đi về đâu, nên sống hay chet để giai thoát cho linh hồn của mình bay giời?
Em đã từng ghen tị vs bạn của mình vì bạn ấy vừa có nhan sắc, gđình lại khá giả, học lực giỏi và luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý nhưng khi lớn lên thì e ms thấy thay vì ghen tị thì bản thân lại ngưỡng mộ và cố gắng hết sức để có thể đạt đc những điều đó.
tớ ghen tị với người khác vì họ không mang ám ảnh tồi tệ về bố mẹ họ
E ghen tị với họ bởi e ko giỏi bằng họ, ko đẹp bằng họ( nghe buồn cười nhỉ?), giá có ai đó tiếp cho em sự tự tin, e thật sự muốn trở thành con người có thể sống vì mình nhiều hơn, nhưng có vẻ quá khó rồi….
em ghen tị vì em chẳng thông minh được như các bạn,lúc nào cũng ở lại phía sau em cũng cố gắng hết mình ròi nhưng mà cũng chẳng làm được gì,em hay bị bạn bè bơ,bạn thân thì nói dối khiến em dần mất niềm tin vào cuộc sống hơn 😭
Mình đã từng ghen tị với người khác vì họ có người luôn sẵn sàng lắng nghe, chia sẻ và trò chuyện với họ. Những người đó có những người luôn sẵn sàng ngồi nghe chăm chú và luôn có phản hồi họ kể cả vấn đề đấy ko chung sở thích hay là mối quan tâm giống nhau. Nhiều khi những ng đó ko nhận ra rằng có người lắng nghe họ nói là 1 điều vô cùng tuyệt vời rồi.
ghen tỵ vs anh trai vì bố mẹ dành rất nhiều thời gian anh bỏ nhà bỏ học dù tìm đc a về rồi a lại đi tiếp ( may quá là ghen ít thôi và ko thể hiện ra ) cũng ghen tỵ vs mọi người lắm khả năng giao tiếp tốt , m ít nói , ăn ns cũng rất thô nên ko có 1 người bạn nào . ngại nhất khi mọi ng xung quanh ( làm vc nhóm ) ngạc nhiên khi m nói chuyện , đôi khi m nghĩ rằng mn tưởng m bị câm .
ghen tỵ vì nhà có 2 đứa nhưng mẹ lại trọng nam khinh nữ cái gì cũng cho thằng em, bữa nó xách cây chổi nó đánh em mà em nhịn còn chửi em, em đánh lại nó mẹ cũng chửi
1 tháng 30 ngày ngày nào cũng lôi chuyện mà chửi kiểu riết như mình là con ghẻ vậy….
Vì rất nhiều thứ….
Có vẻ như mình luôn không hài lòng những gì mình đag có, mặc dù mình tự nhủ rằng mình như vậy đã hơn bao người rồi…
Mình ghen tỵ vì nhiều người họ có đc sự tự do, tự do suy nghĩ, tự do hành động, làm những điều họ muốn, thích…
Mình ghen tỵ vì những người xung quanh họ đc nhiều sự quan tâm hơn mình…
Mình ghen tỵ vì những người xung quanh họ có điều kiện hơn mình, nhờ thế mà họ thoải mái làm điều họ muốn…
Mình ghen tỵ vì những người trong gia đình của họ thân thiết vs nhau, yêu thương nhau…
Mình ghen tỵ vì họ có đc tình yêu, yêu thương từ bạn bè và ng thương của họ….
Mình ghen tỵ vì họ tài giỏi, xinh đẹp hơn mình…
Mặc dù bản thân luôn tự nhủ rằng những việc đấy là bình thường, không gì phải ghen tỵ nhưng bản thân vẫn vậy, vẫn nhìn những ng xung quanh, ghen tỵ, và tạo một nỗi buồn không nhỏ trong lòng…
Ghen tỵ vs ng khác có 1 ng cha đúng nghĩa
nói ra thì…kể bao nhiêu cho hết nhỉ
Mình ghen tỵ với bản thân trong quá khứ
Em ghen tị với thầy Dan với Dong Gyun
Hồi mình học cấp 3, mình học trường trọng điểm nên cạnh tranh và có nhiều người giỏi lắm. Năm đó mình ngồi cạnh một bạn học cùng cấp 2, bạn đó giỏi lắm. Thật sự là rất giỏi, cái giỏi của bạn đó làm cho mình ghen tị. Mình học bài, làm bài kiểm tra, bạn hỏi mình “mày làm bài được không; t không biế làm t lụi hết đó.” Đến khi phát điểm bạn ấy còn cao hơn mình. Lúc đó mình thật sự là ghen tị với bạn đó, bạn đó giỏi hơn mình ở mọi thứ, bạn đó nhiệt tình, hòa đồng, học giỏi, xinh xắn. Còn mình là một đứa lầm lì, khó gần, học không giỏi, cũng không đẹp đẽ gì mấy. Có khoảng thời gian mình đã không nói chuyện với bạn đó, mình và bạn đó không thể đi chung, không thể đùa vào giờ ra chơi hay nói chuyện trong giờ. Mình dành ra một khoảng thời gian dài suy nghĩ về bản thân, “đã ít bạn lại còn chảnh chọe, m không có tài là do bản thân m kém cỏi, tự coi lại bản thân mình đi.” Đến giờ mình và bạn đó vẫn vậy, mà thật ra nó không ngượng ngùng như trước nữa bởi ai cũng đi trên con đường riêng, mình không nhớ mình đã thoát ra giai đoạn đó bằng cách nào. Chỉ nhớ rằng bản thân đã cắm mặt vào mấy tờ đề, ôn bài đến tận khuya. Chỉ để bản thân không nghĩ những chuyện nhảm nhí khác.
Vào cuối năm lớp 9, cũng là thời điểm chuẩn bị thi tuyển sinh và chọn nguyện vọng trường cấp 3. Mặc dù trong nhóm bạn của em không ai đặt nguyện vọng giống nhau nhưng khá nhiều bạn bè em quen đặt nguyện vọng vào ngôi trường K giống em. Thế nên em cũng an tâm rằng nếu có người quen chung trường thì sẽ rất tốt, chung lớp thì càng tốt hơn. Khi em vào cấp 3, vào ngôi trường K ấy, em nhận ra trong lớp mới em không quen một ai cả, ngoại trừ một bạn, bạn này tên N, bạn là nữ . Em biết bạn từ hồi cấp 2, theo góc nhìn của em về bạn, bạn thật sự là thứ dữ trong trường và rất nổi tiếng. Em thì sống nội tâm, chỉ chơi qua lại trong nhóm bạn của mình, lúc ấy em không có nhiều tự tin vì giao tiếp không tốt. Bạn N khi đó như là một nhân vật em phải tránh xa càng xa càng tốt mặc dù chưa biết tính cách như thế nào. Khi biết danh sách lớp 10 lớp em, nhận ra mình chung lớp với N, em khá lo sợ vì những lí do trên. Nhưng mà bất ngờ thay, em lại chơi chung với N và chỉ có 2 đứa em đi chơi chung với nhau như một đôi bạn thân. Em không nói là chúng em là bạn thân, chỉ giống vậy thôi vì có thể người ngoài nhìn vào nghĩ rằng chúng em thân, em cũng từng nghĩ vậy. Nhưng dần dần em đã thay đổi suy nghĩ, chấp nhận rằng tất cả chỉ là ngộ nhận của em. Em nhận thấy giữa chúng em có khoảng cách mà khiến em và có lẽ bạn ấy thấy kì cục( awkward), từ đó em biết chúng em quá khác biệt thế nên dù muốn thân cũng không thân đc. Bạn ấy giao tiếp, ngoại giao rất giỏi, khiến cho ngta có cảm giác muốn tâm sự, bạn ấy cúng rất biết cách nói chuyện và đôi khi cúng hài hước, khiến mọi người thích nch với bạn, muốn làm thân với bạn, nên, vòng bạn bè của bạn ấy rất rộng, đối với một đứa hướng nội như em thì đó là điều em ngưỡng mộ về bạn ấy và nghĩ rằng em sẽ không bao giờ có đc điều đó. Về gia đình bạn ấy, gia cảnh thuộc dạng khá giả, qua những câu chuyện bạn kể với em, em thấy gia đình bạn rất hòa hợp, tự nhiên, thân thiết. Những điều ấy khiến em ghen tỵ rất nhiều. Lí do là, như em đã nói, em hướng nội và k đc tự tin, đầu năm lớp 10 khi mà em chỉ chơi với một mình bạn, em sợ bị bỏ rơi khi bạn đi chung với bạn khác mặc dù em cũng đi theo. Em tự nghĩ tại sao mình ít bạn bè tới thế sao, em cũng muốn có nhiều bạn để khi em buồn thì em có người nầy người nọ chơi chung, nch cùng nhma khi ấy, chỉ có bạn N chơi với em. Ngày này qua tháng nọ, hình thành một sự dựa dẫm của em lên bạn, em không tự nguyện chơi với ai khác ngoài bạn. Em đã quá phụ thuộc vào bạn, tuy rằng em đã có vài người bạn mới, nhưng em đã xem họ như bạn xã giao bth, chỉ có N mới là bạn thật sự. Chúng em nói với nhau về nhiều chủ đề, trong đó có gia đình, gia đình em khi ấy không mấy ôn hòa, ba mẹ thù địch lẫn nhau, nhà vừa trãi qua một biến cố lớn, dài đằng đẳng và vừa êm xuôi một chút. Em nhận ra việc thân thiết với ba mẹ thực sự như một lợi thế, một sự tự tin để nói rằng mái nhà của tôi là rất ấm áp, bần vững. Em thì không đc như vậy, không khí trong nhà em lúc nào cũng ngột ngạt bí bách, khiến em không muốn về nhà, em chán khi nhìn cảnh gia đình như đống hoang tàn, như là tàn tích của một cuộc chiến tranh, ảm đạm mệt mỏi vô cùng, tâm lý của em bị dồn nén tới cực độ. Gia cảnh của em và bạn một trời một vực, em khao khát về cái không khí gia đình ấm cúng, không còn sự cau có căng thẳng trên mặt mỗi người. Em cũng muốn được cùng gia đình đi du lịch, nhưng những gì còn lại sau biến cố kia là nỗi lo của ba em về tiền ăn, tiền học, là nỗi áp lực của mẹ em về trách nhiệm, nỗi sợ ở hoàn cảnh ấy. Khi đó, em chắc chắn rằng, đã có sự thay đổi trong cuộc sống của em mãi mãi, sự đòi hỏi và mong muốn của em đã không còn dễ dàng đáp ứng như xưa, em cũng không còn đòi hỏi, mong muốn nhiều nữa. Bạn N thì, đơn giản mà nói, có những thứ em đã phải từ bỏ để duy trì cuộc sống hiện tại của em, bạn ấy có được tất cả quá dễ dàng khiến em sinh lòng ghen tỵ, từ ở nhà tới ngoài đường, em đều không có thứ bạn ấy có. Măm dù chúng em chơi với nhau, khoảng cách ấy tồn tại giữa 2 chúng em rất cao và không thể nào phá vỡ, hoặc chỉ là em nghĩ vậy.
Vào 1 tuần trc, bạn ấy đã đi nước ngoài định cư, mặc dù em không gọi là thân với bạn, mặc dù em tự ngộ nhận chúng em là bạn thân, em rất buồn khi bạn ấy đi. Em khóc nhiều và không cho ai bt, tự ém nước mắt lại và biểu hiện rằng em không quá xúc động khi bạn đi để cho bạn thấy em thật sự không coi tình bạn này là quá cao, quá quan trọng. Sau khi bạn đi, em đã cố hòa nhập với lớp của em, mặc dù gặp nhiều khó khăn nhưng em vẫn đang rất cố gắng. Cảm ơn mọi người đã đọc, dù lan man nhưng rất mong mọi ng hiểu đc nội dung câu chuyện, em cũng mong nhận đc câu bình luận vào bình luận này, lời khuyên hay gì cũng đc. Em cảm ơn nhiều
mình ghen tỵ vì họ có một gia đình hạnh phúc.
học ngu quá :(((
Mình từ nhỏ sống với mẹ và chỉ là con một, nhìn ngta có anh/chị/em và bố mà mình thấy rất ghen tỵ luôn.
Tớ nghĩ con người dù có hoàn hảo đến đâu cũng luôn ghen tị vs người khác. Tớ từng ghen tị với những đứa bạn thân vì chúng nó có ngoại hình xinh đẹp. Tớ ghen tị điểm số với những bạn học giỏi hơn mình. Tớ ghen tị với đứa bạn khi có người yêu đối xử tốt với nó,..v.v. Suy cho cùng ngoại hình tớ không xinh đẹp vì tớ không biết cách chăm sóc bản thân, tớ điểm số chưa cao vì chưa cố gắng học, tớ không có người yêu vì chỉ mãi thu mình. Nhưng điều tớ ghen tị với người khác không phải là tớ không cố gắng được chỉ là do bản thân tớ thôi…
Mình từng ghen tỵ với anh trai. Vì mình cảm thấy mẹ thiên vị anh trai hơn. Còn mình trong mắt mẹ thì là đứa vô dụng và không làm được gì. Mình của hiện tại đã không còn cảm giác đó nữa, có lẽ bởi vì đã có quá nhiều chuyện xảy ra khiến mình thay đổi và có những quyết định của mình đã tác động đến những người xung quanh mình. Hiện tại với mình có lẽ mọi thứ đang ổn chỉ là đôi khi mình sẽ bị cảm thấy trống rỗng như không có ai bên cạnh. Đôi khi là ghen tỵ, là áo ước có 1 thứ tình cảm lớn lao lấp đi sự thiếu hụt tình cảm sâu thẳm bên trong mình
em ghen tị gia cảnh của người khác, bởi vì họ có tiền thứ mà họ có thể được đi học thêm nhiều môn, họ có thể mua được thứ mà bản thân yêu thích và em cũng muốn được thế… bản thân em không phải là quá khó khăn hay gì cũng bình thường nhưng từ khi mẹ bị đau khớp đầu gối thì em đều phải chi li từng chút, em ngừng mua những thứ em thích và sưu tầm và em cũng ít khi đi đâu hẳn
dù là vậy nhưng em không trách gì mẹ cả vì chính bản thân mẹ cũng không muốn, và cũng vì đây là năm cuối cấp em cần phải phấn đấu để tương lai có thể đỡ được cho mẹ một phần nào đó, em cũng tin rằng ở tương lai em có thể lo được cho mẹ cũng như bản thân và rồi có thể thực hiện những sở thích mà em vẫn luôn đam mê
Ghen tị bạn thân mình vì được cha bắt chuyện và an ủi, đôi lúc nghĩ tủi thân rồi khóc nhưng mình cố dặn lòng vì nghĩ cha sẽ yêu thương mình bằng cách khác. Mình muốn nói chuyện với cha lắm nhưng sự thật cha cũng chẳng quan tâm lời mình nói nữa…
Tớ ghen tị với tất cả các bạn trg lp. Ai cũng giỏi, cũng giàu và cũng đẹp. Là cậu ấm cô chiêu được chiều chuộng và học rất giỏi nữa chứ. Chỉ có tớ, một đứa làm thứ gì cũng thất bại, dù có cố gắng hết sức nhưng vẫn chả ra đâu về đâu cả. Thẫm chí tớ thức dậy vào 3 giờ sáng ôn thi sấp mặt nhưng vẫn nhận điểm thấp. Nghĩ lại thì từ nhỏ đến lớn tớ không làm nên chuyện gì được lòng mọi người cả. Ngày nào cũng vậy và ngày hôm nay là ngày tồi tệ nhất đối với tớ:(((
Mình cũng ghen tị. Ai cũng có một giây cảm thấy ước là người khác. Nhưng khi nghĩ lại, song song với ghen tị là thấy bản thân vô dụng…
Mình ..thời gian càng trôi qua ,mình cũng cấp 3 rồi thế nhưng mà mình vẫn luôn kém cỏi dù đã rất cố gắng mình ghen tin với sự thông minh của họ,bản thân như đang đổ lỗi và cũng có người bảo rằng mình chưa đủ cố gắng ,nếu cố thêm nữa mình nghĩ rằng bản thân sẽ chẳng thở nổi nữa mất
Mình ghen tị với những người chưa từng được sinh ra trên cuộc đời này,không phải mình quá bất hạnh hay gì cả ,chỉ là mình không hiểu lí do gì mình phải sống ,sinh ra thật kém cỏi mình vẫn luôn như vậy ..thật buồn
Ghen tị rằng họ có cho mình mục tiêu , ước mơ còn bản thân mãi chẳng thể tìm ra mong muốn của chính mình. Ghen tị rằng ngta có thể hiện thực hóa điều họ thích còn mình dù có đam mê nhưng làm mãi làm mãi vẫn chưa thành dù một ít.
Ghen tị với chính bản thân mình của ngày xưa, cố gắng thật nhiều, hy vọng thật nhiều, hoài bão cũng thật nhiều, nhưng bây giờ chẳng thể đứng lên nổi, bị ngã một chút đã khóc, việc không đc tốt một chút là lại cáu giận. Nhìn những người bước từng bước trên giấc mơ mà mình từng cố gắng muốn có nhưng bây giờ lại phải rẽ sang hướng khác, vừa mệt mỏi vừa bất lực. Nhưng không sao cả mn ạ chúng ta biết ghen tị chính là chúng ta ko từ bỏ thứ mình mong muốn ấy, không thể làm đc thứ mình muốn thì hãy tận hưởng những gì mình đang có là được, rhay vì tuyệt vọng cứ mặc cho thế giới đưa đẩy bạn, chẳng có gì là không thể bởi mình cũng vậy. Dù mình ko được học làm điều mình muốn nhưng mình lấy sự mong muốn ấy biến thành một thứ trau dồi bản thân tự lập tự làm theo cách khác nhưng vẫn thỏa mãn được đam mê💜 hãy tin chính bản thân mình, dù đánh đổi nhiều thứ nhưng mn vẫn vượt qua được sau ngần ấy thời gian mà.