CHỦ ĐỀ THAY ĐỔI BẢN THÂN
Gần đây mình xem được một video khá hay ho, trong video bạn ấy nói bản thân bạn ấy hiện tại chính là bản thân mà bạn ấy đã nghĩ tới trong quá khứ.
Vậy còn với bản thân của các bạn hiện tại thì như thế nào? Đã thay đổi tích cực hay theo hướng tiêu cực so với trong quá khứ. Thấy những suy nghĩ trong quá khứ về bản thân cho hiện tại có giống hay không?
Còn bản thân mình của hiện tại không giống chút nào so với những gì mình đã nghĩ trong quá khứ hết. Mình thấy bản thân so với quá khứ đã thay đổi khá nhiều không chỉ vì trưởng thành hơn mà còn vì nhiều thứ khác nữa. Thay đổi lớn nhất có thể là sự khó tính và nóng tính của mình ngày càng mạnh, hồi trước mình thấy bản thân dễ dãi vô cùng nhưng bây giờ thì không còn như thế nữa. Và đây cũng là tính cách mà mình mong rằng bản thân mình trong tương lai sẽ thay đổi tích cực hơn.
nếu bản thân mình ở quá khứ mà thấy mình ở hiện tại thì câu đầu đầu tiên mình thốt lên chắc chắn là “Chị này ngầu vãi mèo” :))))
từ trước tới giờ mình nghĩ hiện tại chính là khoảng thời gian mình muốn cùng như là thay đổi nhiều nhất, dù kết quả vẫn chưa đến lúc được rõ ràng hơn nhưng bản thân mình đã cảm nhận được rồi. mình muốn sống tích cực và có suy nghĩ hơn là vô lo vô nghĩ cho tương lai sau này.
chúc mọi người người luôn nhận được những điều tích cực trong cuộc sống, hôm nay khai giảng ròii huhu
Thực ra thì t cũng đoán trước được là hiện tại của t ở quá khứ. Kiểu t vẫn lười như vậy huhu, chưa có cố gắng học như hồi xưa nữa. Thay đổi môi trường sống là khác hẳn. Nhưng mà 1 tháng gần đây t tự thấy mình có chút thay đổi là nghĩ gì và sẽ làm nấy. Dù vẫn hơi “rén” nhưng mà 1 số việc thì đã dũng cảm hơn. Mong là t sẽ cố động lực để tiếp tục như vậy.
Mọi người nếu muốn thay đổi có thể là tích cực hơn, muốn gần với mục tiêu thì mn hãy xem những video, câu nói truyền cảm hứng á =)))
Dạo này t hay nghe câu là “bản thân bạn là thành tựu lớn nhất của bố mẹ, nên hãy làm mình có giá trị nhất có thể”.
về cá nhân mình thì mình cảm thấy mình không thay đổi bản thân nhiều mà là hoàn thiện lại bản thân được tốt hơn và điều mình của bây giờ với quá khứ khác nhau là ở cách mình học được sự biết ơn, khi nghĩ tới điều biết ơn thì cuộc sống này màu hồng hơn mình nghĩ nhiều lắm, mình không thừa nhận mình có tích cực hơn nhưng bảo yêu đời hơn thì có :33
dù có thay đổi hay không thay đổi, thay đổi nhiều hay thay đổi ít thì đó đều là sự cố gắng mỗi ngày hông ngừng của mỗi người chúng ta :33 và ai cũng xứng đáng có được những cái ôm hớt 🫶 hãy bảo bản thân bạn đã làm tốt lắm rồi mỗi ngày nhóooo
cũng cảm ơn Sany nữa ọooo 🫶
Từ 1 cô bé ngây thơ muốn đi học vẽ, chán ghét tiếng Anh thì giờ lại đi học Luật, ôn thi Toeic. Từ đứa con gái ko quan tâm nhan sắc đến tự ti vì ngoại hình vì những lời chê bai, đến một cái đứa ra đường là makeup vì sợ hãi thì nay dần chấp nhận, tự tin hơn về gương mặt mộc của mình
Quả là cuộc sống khiến con người ta ngày một suy nghĩ khác đi đến nỗi đi lệch khỏi những ước mơ khi thơ bé, dù tiếc nuối những khoảng thời gian vô lo vô nghĩ nhưng mình vẫn luôn muốn tiến về phía trước, phấn đấu vì bản thân và người thân bên cạnh mình
Ngày xưa, t đã suy nghĩ rất nhiều về những thay đổi con người mình trong tương lai, có một điều lúc đó t muốn chôn sâu trong t không cho ai biết và cũng không thừa nhận mình là gay và chấp nhận rằng mình sẽ không có ai cạnh bên, chỉ là vì lúc đó t rất tự ti về bản thân.
Hiện tại, có rất nhiều thứ thay đổi theo hướng tích cực và cũng có cả tiêu cực. Ví dụ như cơ thể ngày càng tròn ủm không kiểm soát cân nặng của mình, nhưng t đã thay đổi gu ăn mặc và rát tự tin vào bản thân mình. Đồng thời t cũng đã thay đổi suy nghĩ của mình 1 cách chóng mặt, t đã chấp nhận con người thật của mình, tự tin nói với mọi người t là gay, mặc dù chưa thể nói với gia đình nhưng t cũng đã đi được phân nữa chặng đường để comeout ròi. Và quan trọng hơn là bên cạnh t hiện tại đã có người rất yêu thương t, người đó không hoàn thiện về mọi mặt, nhưng bù lại người đó luôn bên cạnh t mỗi khi cần, vậy là t đã cảm thấy rất hạnh phúc ròi.
Qua khoảng thời gian thay đổi bản thân, t nhận ra mọi thứ không xảy ra như những gì mình nghĩ mà nó còn thay đổi do tác động từ những yếu tố khá, dù vậy thì chính bản thân mình cũng phải luôn tích cực như vậy mới không bị ảnh hưởng nhiều từ môi trường xung quanh.
Lời cuối cũng muốn chúc mọi người luôn nhận được nhiều điều may mắn, luôn nhìn nhận bản thân mình một cách đúng đắn và thay đổi một cách tích cực.❤️
mình cũng không tự nhận rằng mình đang trở thành người mình muốn hay quá khứ mình từng suy nghĩ rằng mình sẽ giống như hiện tại. Vì quá khứ mình quá non nớt, nghĩ lại không sâu nên mình hiện tại bây giờ cũng chả bằng 1/10 cái người mình suy nghĩ ở trong quá khứ. Nhưng giờ thì mình chả quan tâm gì mấy, cứ là chính mình sẽ ổn, tự nhận thức được bản thân rồi sẽ thay đổi sớm thôi. Có chí thì nên, t vẫn mong mình sẽ giàu có như hồi đó mình nghĩ kkkk
Nói sao ta, về phần tiêu cực thì hiện tại và quá khứ mình đều tiêu cực nên không có gì thay đổi, còn kinh nghiệm sống thì hiện tại thật sự hơn quá khứ rất nhiều, bản thân của hiện tại chưa giống như mình mong muốn cho lắm, nhưng hiện tại vẫn hơn quá khứ là tốt rồi
Thật ra việc thay đổi là điều sẽ diễn ra thôi. Chỉ cách đây 1 năm về trước thôi, tôi đã dần thay đổi. Bản thân tôi cũng không rõ là có thật sự là tôi đã thay đổi từ 1 năm trước hay k, tôi chỉ ngồi và ngẫm nghĩ về những chuyện đã qa, rồi mới phát hiện mình ngày trước trẻ con như thế nào. Nếu lúc đó tôi đủ bản lĩnh và bình tĩnh thì sẽ k như thế, giá như lúc đó mình k làm như thế, giá như mình không nói như thế. Nhưng mà đâu ra nhiều giá như và nếu như như vậy. Mọi chuyện cũng chỉ để bản thân trưởng thành hơn một chút, một chút thôi cũng được. Tôi đã sợ hãi vì những thay đổi của bản thân, dần dần kìm chế để k để bản thân mình trở thành kiểu người mà mình ghét. Ai cũng sẽ thay đổi thôi, bây giờ thì hãy cố gắng nhận định lại bản thân để k bị lạc đường mà thôi. Tích cực một tí, thì tự nhiên sẽ dễ thở hơn nhiều. Không biết có ai đọc hết k, chỉ là vô tình viết ra suy nghĩ cá nhân thôi
Thời gian trôi qua, chắc 1 tuần là đủ, chứ mỗi ngày thì khó nhận thấy. Tuần mới đến là bản thân đã khác so với tuần trước rồi. Nhưng mà những thay đổi đó chỉ là thay đổi nhỏ nhỏ thôi. Còn nhìn xa hơn một xíu, mình thay đổi rất nhiều luôn ấy. Tích cực có, tiêu cực cũng có.
Mình hồi bé nói rất nhiều, cái miệng tía lia, chụp hình toàn cười toe toét chứ chưa thấy tấm nào khóc :))) Lớn lên xíu cũng điệu đà xúng xính tạo dáng trước máy ảnh. Nhưng mà trải qua nhiều chuyện, cô bé điệu đà đó thay đổi rồi. Im lặng đến mức người thân nghĩ mình bị trầm cảm (giai đoạn đó có khi trầm cảm thật), không còn tự tin, nụ cười cũng trở nên gượng gạo vì lúc đó mình chỉ có gia đình mà gia đình thì lại xảy ra chuyện, xung quanh mình chỉ toàn năng lượng toxic. Bạn bè lúc đó cũng toàn ngây thơ, vô tri. Đâu có mấy đứa trải qua những chuyện giống mình, mình không tìm được sự yêu thương, thấu hiểu và đồng cảm nên cứ dần dần tự co rúm bản thân lại. Cứ luôn chạy về phía người ngoài để tìm lại những cảm giác yêu thương thân thuộc. Vì những cảm giác đó, đến từ những người thân thương xung quanh, nó chua chát lắm, cảm giác gánh nặng, áp lực và đau khổ nhiều hơn là yêu thương, quan tâm. Lúc đó cứ giấu trong lòng, nước tràn bờ đê thì cứ gào lên mà khóc, mới chập chững bước vô độ tuổi thanh thiếu niên mà stress nhỉ :)))
Lớn hơn một chút, mình dần tìm được những người bạn thật sự là bạn của mình, mình có thể chia sẻ một chút, mỗi ngày một chút, bản thân bị dồn nén quá lâu, thải ra được chút nào thì nhẹ người lúc đó. Bắt đầu biết cách chia sẻ với ngkhac để bản thân nhẹ nhàng vui vẻ hơn. Nhưng lúc đó cũng là lúc những bạn khác cũng chia sẻ. Rồi cũng cãi lộn, giận nhau, xích mích, nhưng mà sau tất cả thì vẫn học được cách giải quyết những vấn đề tồn đọng. Khoảng thời gian này buồn có, vui có, tiếc nuối cũng có, mất mát cũng có. Nhưng mà học được rất nhiều điều, bản thân cũng được thử gói trial trước khi bước vào một môi trường rộng lớn hơn, nhiều người hơn :)) Đáng tiếc là những gì giải quyết được chỉ là ở khía cạnh bạn bè, chứ gia đình thì…vẫn vậy, mọi thứ có xu hướng tệ (ngầm) đi :))
Lên ĐH rồi, phải lớn lên thôi, có những chuyện phải nói lí lẽ và giải quyết thật dứt khoát vì liên quan đến lợi ích cá nhân, không thể cứ như cấp 3, cãi 1 trận rồi huề nhau, mày thiệt hay tao thiệt cũng không sao. Khoảng thời gian này thì mất nhiều hơn được :)) Thậm chí có những mối quan hệ còn chưa hình thành đã bốc khói :)). Nhưng mà trộm vía vẫn có những mối quan hệ rất tốt đẹp nhaaaaa. Tìm được 1 anh người yêu, yêu thương mình, quan tâm mình, hi sinh bản thân để healing, bù đắp lại những cảm giác yêu thương quan tâm mà mình đã mất từ khi còn nhỏ. Ít nhưng mà chất lượng số dách ❤️🫶
Hiện tại thì phải bước ra đời rồi, bạn bè hay người yêu có yêu thương mình, bù đắp cho mình thì mình vẫn phải tự bước đi, dù gia đình ngày càng tệ đi thì cũng phải tự giải quyết, vì những người mình yêu thương như là bạn bè hay người yêu, họ cũng có cuộc sống riêng của họ, họ không thể cứ ở bên và chữa lành cho mình hoài. Nhưng mà vì họ vẫn ở đây, mình vẫn có đủ động lực để bước tiếp.
Nhìn lại cả 1 chặng đường mà mình đã đi, đã lớn lên, cảm thấy nỗi buồn nhiều không đếm nỗi luôn ý. Ngay lúc viết những dòng này, mình cũng vừa trải qua những khoảnh khắc không tốt với gia đình và tinh thần rất mệt mỏi. Nhưng giờ mình không còn khóc nữa, chắc là vì khóc không giải quyết được gì với cũng không ai ở bên để dỗ nhỉ? :)) Thay vào đó, mình tâm sự chút ít với những người bạn thân, những người có thể thấu hiểu và luôn ở đó mỗi khi mình cần. Cứ từng chút từng chút giải tỏa, giúp cho bản thân có động lực để sống tiếp. Và bản thân cũng biết nên làm những gì để mình vui (đi tâm sự với bạn, nghe nhạc, móc len) chứ không còn ôm khư khư nỗi buồn và dồn nén trong lòng nữa.
Một chặng đường là ngắn so với đời người, nhưng mình học được nhiều thứ, thay đổi bản thân tận mấy chập. Tùy chỉ mới 22 tuổi, nhưng rất cảm ơn bản thân vì đã cố gắng thay đổi từng ngày. Cảm ơn vì đã trở thành một phiên bản tốt hơn của ngày hôm qua. Dù vấn đề ban đầu khiến cuộc sống của mình tệ đi (là gia đình) thì nó vẫn tệ đi qua ngần ấy năm :)) Nhưng cảm ơn bản thân vì đã không bỏ cuộc, cảm ơn bản thân vì đã luôn cố gắng tìm cách để giải thoát bản thân khỏi những điều buồn bã đó.
Ngay khi mình ngẫm nghĩ lại và viết những lời này, mình cũng đã có suy nghĩ khác hơn xưa, tích cực hơn 1 xíu vì chuyện đã qua rồi, không thay đổi được gì, thay vào đó hãy sống cho hiện tại và tương lai. Mình mong rằng mọi người trong topic cũng sẽ có những thay đổi, có thể là tích cực hoặc tiêu cực, nhưng mong mọi người sẽ trở thành phiên bản tốt hơn của ngày hôm qua. Mọi người (và cả mình nữa) cùng cố gắng nhé 🫶 Thế giới này còn nhiều điều dịu dàng và hạnh phúc đang chờ mọi người khám phá đó ❤️
Qua đọc thì thấy ai cũng kể về bản thân thay đổi giống như mình vậy
Hồi nhỏ mình hay mít ước hay khóc lóc buồn bả các kiểu vân hay bị chọc gẹo , nhờ mẹ mik mới thay đổi bản thân mình học vỏ và chăm sóc bản thân mik các kiểu đi xa lại Thấy mình không mít ước nữa , thấy bản thân mik mạnh mẽ không bị bắt nạn chọc gì cả , nhiều khi bướt vào thế giới mới không còn nhìn thế giới cũ thì tiết lòng cho bản thân khi mik quá đi xa giới hạn bản thân mình
Nhiều khi lục lọi kí ức bản thân thấy mình thay đổi khi không nhận ra mình đã làm gì mà đã rhay đổi xo với tất cả người khắc trên , thấy bản thân đi quá xa đỉnh giới hạn giờ mình 16t mà xa giới hạn hơi kì:))) lớn lên tưởng gái nết na ai dè gái mỏ hỗn còn thay thức cả đêm thay đổi như lá phổi ý
Nhiều khi mấy mẻ bạn mình nói ” ditme Ê mày có thôi đi không, tao nhớ mày có vậy đâu” đọc lại đọc lui thấy mình hơi cọc tính bạn bè mình hơi kì nên vẹt vẹt ra để kiềm chế bản thân gây ra lỗi lầm sợ làm ro chuyện thì mất bạn bè cũng hơi áp lực về mọi thứ cứ mong rúc gọn cho xong.
Mình nói vậy để mình thay đổi tính rình ra sao để biết nhiều khi sợ mất bạn bè không ai chơi thân thì buồn , sợ bạn bè bo xì các thứ rồi mệt nhiều khi sợ bạn bè tổn thuơng các thứ mik không làm gì được, có bạn khóc mình không biết ăn ủi sao cho bạn vui nhiều khi mình ấy nấy khi không biết bạn như nào các kiểu thay đổi nhiều khi áp lực , đi con đường dài quá không kiệp suy ngẩm nhiều khi sợ bàn bảo
” mày thay đổi quá nhiều rồi giang “” biết vậy tao không chơi với mày” hơi hơi sợ gén, chỉ là mạng xã hội bạn bè ngoài đời thì bạn bè luôn ăn ủi các thứ , nói vậy thôi tao thay đổi 1 p là ra:)))
Hông biết sao nữa mà hồi nhỏ mình hướng ngoại lắm á, hầu như lúc nào cũng muốn chạy nhảy đi chơi khắp nơi hết. Vậy mà không biết từ hồi nào mình lại thay đổi rồi, thích ở nhà nhiều hơn nè, từ người nói thành người lắng nghe, mình cũng cẩn trọng hơn trong việc kết bạn hơn, không biết vầy là tốt hay là xấu nữa…….
Cho mình hỏi pic trên kia là bộ nào vậy. Đọc r mà quên tên 🥲
mình đg cố gắng thay đổi nhưng thật sự rất mệt
Từ 3 năm trc tôi cx đã muốn chết đi và bh cx v tôi cảm thấy mình sống chả có ý nghĩa gì mục đích gì thậm chí là cảm thấy mình là rắc rối đối với ngk vì v tôi chỉ muốn chết đi cho nhanh nhưng mỗi lần tôi có ý định hoặc gần đạt đc mục đích thì ng nhà tôi đều suất hiện đến bây h ý định ấy càng trở nên lớn khiếm cho tôi suy nghĩ tiêu cực và mghix đến cái chết nhưng tôi k lm đc vì nhìn lại gđ nên thôi tôi cảm giác tôi chết đi sẽ giảm bớt phiền phức cho gđ và mn xung quanh tôi cx muốn sống lạc quan như bao ngk nhưng k thể
Trong khi. Bản thân muk đg tốt thì s k lm chính mik mà phải thây đôi
cho tới bây giờ mình đã suy nghĩ chín chắn hơn nhgm v còn tự ti về ngoại về học vấn về hoàn cảnh dù biết người ta lúc nói ko ai chọn nơi mình sinh ra mà chọn cho mình cách sống nhưng bản thân luôn dằn vặt rằng mình phải tốt hơn đôi lúc có hơi stress nhưng v lun có suy nghĩ ráng sống vì boywithsany =)) mong cho bản thân mình sau này đẹp hơn giàu hơn tự tin hơn dù có vẻ ngắn gọn nhưng đó là tất cả những j mình muốn thay đổi
Quá khứ ko bao giờ có suy nghĩ tương lai mình sẽ như thế nào, đa số mình luôn sống cho hiện tại và quá khứ là nhiều . Nhưng so với quá khứ mình đã thay đổi coi như 1 cách tích cực á chớ, bớt đi phần tiêu cực thay vì luôn luôn hiện diện thì nó đã đc ém lại vào sâu. Học được cách yêu bản thân , biết bản thân thích gì muốn gì, tránh xa những mqh toxic cho mình, healing 1 phần nào inner child của mình lúc nhỏ. Mới nhiu đây thôi đã ngốn kha khá năm rồi huhu. Hãy học cách yêu chính bản thân bạn r hẵng yêu mọi người xung quanh bạn nhé ❤️
lúc t còn nhỏ á t chỉ nghĩ là nhanh lớn cho nhanh, giống như bậc thang cứ bước thôi mà chẳg thấy đich đâu bởi t chưa bao giờ nghĩ cụ thể rằng tương lại hay hiện tại t sẽ là người như thế nào cả về tích cách,lẫn con người. lúc đó t mong trở thành người lớn để kiểu như tự do này, ko bị ép lm điều mình ko muốn này được chơi…được nói lên quan điểm cá nhân…chắc vì thế mà cả trong quá khứ hay ngay tại bây giờ t vẫn đang mông lung đi tìm câu trả lời cho câu hỏi t là ai và nhiệm vụ của t khi đến với thế giới này là gì? t chưa bao giờ nghĩ nghiêm túc cả có chăng chỉ là thoáng qua rồi vụt tắt trong đầu hoặc là lo sợ khi nghĩ đến.
nhưng để mà nói t của hiện tại có khiến cho t của quá khứ cảm thấy thỏa mãn hay ko thì t nghĩ là không chắc. ngay hiện tại t có lẽ lại yêu t của quá khứ vừa ngây thơ, vừa vô lo vô nghĩ, vừa tự tin nói chuyện với mn cái mà bây giờ t khó có thể làm đc như lúc đó. nhx dù thế nào đi nữa t vẫn sẽ cố để phát triển bản thân, thay đổi để tốt hơn
cơ mà càng ngày t càng cảm thấy hướng nội một cách cực đoan dzay nè:((, t sợ ra ngoài, sợ phải nói chuyện với mọi ng, im lặng chỉ lăng nghe ko à…
[ NỘI DUNG TIÊU CỰC ]
.
.
.
.
.
Mình muốn ch*t
Nhưng mình đã thật sự cảm thấy được an ủi khi đọc cmt phần này. Mình sinh ra trong gia đình khó khăn về kinh tế và cả ba mẹ. Mẹ mình rất thiên vị em trai, vì sao mình biết điều đó?
Suốt quãng đời tiểu học mình đã học không ngừng dù còn rất nhỏ. Mình không thuộc bảng cửu chương thì mẹ sẽ đánh hoặc tát mình, mình làm bài tập sai làm mẹ cáu hoặc phá phách thì kết cục cũng sẽ như vậy. Đổi lại là em trai mình, cho dù có leo lên đầu lên cổ mẹ mình như : thường xuyên chơi game không học hành gì hay ” nói nhiều quá im coi ” với mẹ mình thì mẹ mình cũng chỉ la lối.
Sẵn đây mình cũng muốn tâm sự 1 chút. Mình có 1 người bạn là lesbian và bản thân mình là bi. Mình rất thân với người bạn này nhưng chỉ xin gia đình đi chơi đúng 2 lần duy nhất, 1 lần là uống trà sữa 1 lần là đi hoyofest. Lúc mình về mẹ mình có hỏi : ” Nó là bê đê hả, mày lo né nó ra đi nha, mấy đứa như vậy nó mà thương mày là mày không thoát được đâu “. Mình hiểu ở đây là mẹ đang lo cho mình nhưng mẹ có yêu cầu nghỉ chơi với người bạn đó, mình thấy vô lý và bức bối nên mình đã bỏ vào phòng vì biết nếu tiếp tục cãi nhau thì mẹ sẽ có ấn tượng xấu về bạn ấy. Một lát sau mình nghe loáng thoáng ba mình nói mẹ mình là : ” Mẹ nó ngu rồi nó còn ngu hơn, ( vì mẹ mình cũng có hay coi BL Thái ) chơi với con bê đê có ngày nó lây cho mà thấy… Lúc mình 5 tuổi, mẹ mình vì mình hư nên đã tháo sạch quần áo của mình và cột cho mình sợi dây lên người, đem mình quần vào cây cột to ngay cổng để cho ai đi ngang qua cũng thấy. Mình lúc đó thật sự rất sợ hãi, mình còn nhớ như in những người bạn cùng xóm đi chơi bóng ngang qua nhà mình đứng lại nhìn 😓 và bây giờ cũng học cùng trường với mình. Đó gần như là vết thương tâm lý lớn nhất đời mình. Mình sống rất tiêu cực, không phải mình chưa từng có cố gắng quên đi tất cả và sống tích cực hơn nhưng mình không thể, ba mẹ mình có thể là xem cảm xúc của con họ như là không khí. Mình ước gì mình chưa từng được sinh ra
Bản thân tôi đã thấy tui thay đổi khá nhiều sau khi trả qua mọi chuyện tiêu cực, lúc đó t còn là hs lớp 10 đầu năm tôi cx còn vô tư lắm cho đến khi việc học của t ngày càng xa xúc kể cả việc gia đình t dần cảm thấy mj trở nên vô dụng nghĩ nhiều chuyện quá lên và dại dột nghĩ đến cái ch*t vì quá tiêu cực. Đến tháng hè t dần trở nên ổn hơn t cắt bỏ tóc của mj giống 1 đứa con trai tính cách dần trở nên vô cảm chả quan tâm gì bn bè thì t dần bỏ rơi họ vì t ko muốn lm cho họ phiền về mj nữa. Tôi dần trở thành một con người khác dàn ko muốn tiếp xúc với tất cả mọi người tôi chỉ muốn ở một mj và t cx ko muốn ai lm phiền t nữa.
Mình thay đổi rất nhiều so với quá khứ. Thật đấy, tự dưng nhìn lại mình thấy mình thay đổi nhiều lắm.
Mình ấy à, luôn thích cô đơn một mình, hiểu chuyện đó đây nhưng lại tràn đầy tiêu cực và đặc biệt mình không biết “yêu”. Chính xác là không cảm nhận được tình yêu. Mình biết rõ gia đình mình rất thương mình nhưng mọi thứ mình chỉ biết chứ không thể cảm nhận. Mình có tình thương, mình thương cháu mình, thương những thứ xung quanh thế mà mình chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu.
Mình cũng không rõ bản thân thay đổi khi nào nữa, chỉ biết là ngày đó mình đi chuyến xe từ quê lên SG, sau đó mình tiếp nhận nắng chịu dịu dịu trên làn da của mình, thế mà không ghét bỏ tí nào, mình cảm nhận ánh nắng đó dịu trên làn da của mình, dù có hơi nóng nóng nhưng khoảnh khắc ấy mình còn thấy ánh nắng đó lại đẹp vô cùng. Xong rồi mình cảm nhận tình yêu từ mọi phía. Cái lúc mình phát giác được rằng mình cảm nhận được tình yẻu cũng là lúc mình dần thoát khỏi nhữn tiêu cực.
Mình của quá khứ không nghĩ mình của hiện tại có thể cảm nhận được tình yêu. Mình của quá khứ tiêu cực như muốn….chưa từng nghĩ tới mình hiện tại.
Mình đã vượt qua quá khứ và có mình ở hiện tại, tuóng lai cũng có mình, mong rằng mình vãn cảm nhận tình yêu từ mọi phía. Rất cảm ơn đời, cảm ơn chính mình và cảm ơn gia đình
Thật sự khi thấy mọi người xung quanh đều thay đổi một cách tích cực và thành công. Điều đó làm mình rất ngưỡng mộ, dường như mình đã bỏ phí quá nhiều thời gian một cách vô ích thay vì làm cho bản thân trở nên tốt hơn. Thật khó để làm điều đó và thật mong trong thời gian sắp tới, mình sẽ cố để có thể biến bản thân thành một phiên bản hoàn hảo hơn dù biết là rất khó. Nhưng mong rằng mình sẽ có thể đọc lại được comment này trong tương lai với một phiên bản tốt nhất.
Bản thân à hãy cố gắng lên nhé!
t đã thay đổi từ khi bt đến boy love^^:)) djtme nhớ hồi trc trong sáng bnhiu h tối bấy nhiu:))
chỉ muốn nói rằng bản thân cần cố gắng thật nhiều hơn nữa vì các ck và các bé bottt <333
Bản chất , tính cách và tâm hồn là 1 phần của con người mà nó không thể bị thay thế , con người có thể thay đổi ngoại hình nhưng bản chất họ vẫn là họ .
(Ấy chết , nhầm chủ đề r , Sany mà k cho chức năng xoá cmt chắc e xỉu mất) tớ đã cố gắng thay đổi bản thân vô số lần , tớ bt bản thân cần thay đổi nhưng tớ không làm đc , tớ ghét cái cách mọi người dùng ánh mắt kinh tởm đó để nhìn tớ và để dừng nó lại thì tớ cần thay đổi nhưng sau cùng tớ vẫn k làm đc . Tớ từ bỏ , tớ chọn mặc kệ họ , tớ tự yêu lấy chính tớ , tớ yêu con ng tớ và tớ sẽ k baoh thay đổi vì một ai nx , tớ chỉ thay đổi vì bản thân thôi .
Ngày còn đi học TÔI theo phong cách khá phèn luôn nhưng càng học cao TÔI lại thấy sự sành điệu của các bạn đồng trang lứa, TÔI khá ghen tị là đằng khác nhưng mà bản tánh tiết kiệm không cho TÔI thực hiện điều đó, bởi vậy hồi cấp 2 TÔI bị bdsm rồi bị bắt nạt rất nhiều cho đến khi lên cấp 3 gặp bạn bè mới TÔI lại phóng khoáng trở lại. Thật sự lúc học TÔI không thích chăm sóc cho style của mình đâu, vì lúc đó việc học là quan trọng nhất, là mục tiêu hiện tại của TÔI. Sau khi ra trường rồi đi làm, TÔI mới chú trọng hơn về bản thân như phải thơm tho sạch sẽ nếu không TÔI sẽ tự ti, nhưng bản thân TÔI thay đổi khác biệt và rõ ràng nhất chính là ở hiện tại. TÔI của hiện tại đang học 1 nghề nghiệp và chính nó đã làm TÔI thành 1 người trưởng thành REAL, tôi nhuộm tóc, ăn diện sexy, nói năng nhỏ nhẹ, và còn đang học cười với khách hàng. Nói ra chứ TÔI của hiện tại được nhiều người thích hơn nữa, không rụt rè nhát cáy hay hay khóc mỗi lần bị chọc, TÔI của bây giờ sống tự tin tự do và tình cảm hơn rồi 💜 TÔI có thể thay đổi được bản thân mình, bạn cũng có thể, thời gian mới chính là câu trả lời đúng đắn nhất đó nha 😁🌸💪
Tự nhiên ngẫm lại cái cũng thấy bản thân thay đổi nhiều hơn mấy năm trước, nhưng toàn thay đổi theo diện tiêu cực thôi nên chắc phải sửa tiếp rồi”)
Hiện tại thì mình thấy mình vừa thay đổi theo hướng tích cực cũng như tiêu cực hơn so với quá khứ. Hồi xưa thì tính nóng giận, nông nổi của mình vẫn luôn bật lên mỗi lần một việc nào đó mà xảy ra không theo ý mình. Còn giờ thì mình trầm lặng hơn, học cách được cách bình tĩnh mà làm việc nhưng cái trầm lặng ấy cũng đã tác động tiêu cực đến mình. Trầm cảm giờ đây lại xuất hiện khi nào mình không biết. Chỉ biết rằng nó làm mình không còn cười tươi hạnh phúc như trước đây. Nhưng nói chung dù đã thay đổi tiêu cực đến mấy thì mình sẽ luôn cố gắng lạc quan hết mức có thể, sống vì bản thân mình.
Nói thật thì mình cũng thay đổi khác nhiều, từ tính cách với lại cách cư xử và nhiều thứ khác nữa. Mình từng rất toxic và tính cách mình khác cọc cằn và nóng tính đã vậy mình rất bạo lực lâu lâu còn bị mất kiểm soát. Giờ thì mình hiền hoà hơn vẫn hơi toxic nhưng mình vẫn biết kiềm chế
Hồi xưa mình chẳng nể ai cả ai nói gì thì mình nói lại thậm chí còn cãi tay đôi cơ, hiện tại mình khá sợ người khác nhìn mình chỉ trỏ cười cợt, lúc nào cũng bị ghẹo là người yêu đứa này người yêu đứa kia
Hmm.. nói chung là hiện tại vẫn ổn’t thay đổi rất nhiều iu bản thân nhắm nhó💗
Cảm giácghen tị thật sự đáng sợ . Nhưng mà bản thân t lại ko thể ngừng cảm có cảm giác đó. Ghen tị với t là lo lắng là só hãi sợ mình ko bằng bạn bằng bè cảm giác điểm ai cg cao mà nhìn lại mình thì cảm giác tuyệt vọng. Nhưng mà t đã hữa với bản thân rằng phải cố gắng từng bước tiến lên ko nhìn vào ng khác mà chỉ nhìn vào hằng ngày sự tiến bộ của bản thân t tin rằng nếu cố gắng thì sẽ có trái ngọt. ( Sau một thangs tui sẽ quay lại xem quay lại xem bản thân có tiến bộ ko nhé 29/11-29/12